Số chương: 3
Bạn đang xem: mảnh trăng cuối rừng
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số phen đọc/download: 68414 / 1502
Cập nhật: 2015-08-21 21:51:21 +0700
Link download:
ePub
A4
A5
A6
- xem vấn đề ebook
Chương I
N
gọn bấc cháy vẫn ngay gần lụi chợt bùng lên nổ lép bép nhập cái ống bơ sữa trườn đựng dầu cặn. Ngoài rừng thâm thúy tĩnh mịch vọng lại giờ suối chảy và giờ kêu xung khắc khoải, khẩn thiết của song chim trống không cái. Đã khuya rồi tuy nhiên rộng lớn chục đồng đội tài xế vẫn tồn tại kẻ ở người ngồi ngổn ngang nhập cái lán nứa vẹo vọ vẹo của tổ xăng dầu, không có bất kì ai Chịu chuồn ngủ. Sau tấm bìa phủ hạn chế độ sáng, ngọn đèn dầu cặn toả một cụm sương rộng lớn, soi tỏ rộng lớn chục khuôn mặt mày dầu dãi và chiếu hắt ra phía bên ngoài phần đường mấp tế bào những hố bom và vết bánh xe tải lớn thâm thúy ngập gối. Đêm ni mưa dầm, trung team tài xế được thời điểm về bên ngay gần tấp nập đầy đủ. Cái lán nứa đặc biệt tiếng ồn, thỉnh phảng phất một thời điểm cười cợt vang lên gửi cả rừng. Không biết phía trên đời còn tồn tại cảnh gì phấn chấn và náo nhiệt độ rộng lớn những tối như tối ni, những đồng chí tài xế sau nhiều chuyến rong ruổi bên trên những ngả lối ni về bên họp mặt nhau. Sau hàng trăm tối thức chong mặt mày tay lái, tưởng chừng như chúng ta cứ ở xuống là con cái đôi mắt tiếp tục díp lại, vậy tuy nhiên chẳng ai buồn ngủ cả.
- Xong ko nào là, cho tới lượt tớ kể nhé?
Người này ko thưa không còn, người không giống vẫn nhắn trước như vậy tự giọng rất là hào khởi. Hình như nhập đầu từng người đang được xốn xang vô vàn hình hình họa bên trên dọc lối, và chủ yếu thời điểm hiện nay, những hình hình họa ấy đang được chen lấn nhau yêu cầu sinh sống lại.
- Xong ko nào là, cho tới lượt tôi kể nhé!
Một anh nằm trong góc tối thưa.
o O o
Một tối, thời điểm đầu tháng tía trong năm này, chuyến xe cộ chở sản phẩm của tôi khởi nguồn từ kho K3. Lần ấy đồng chí lái phụ của tôi tấn công xe cộ chuồn nhận sản phẩm thay cho tôi, vì như thế tôi đang được bận dự buổi họp những tài xế nhiều năm ở đái đoàn cỗ. Tại đái đoàn đi ra, tôi tiếp tục đón xe cộ của tớ dọc lối và chuồn sản phẩm luôn luôn. Hãy nói tới cậu lái phụ của tôi một chút ít. Đấy là 1 trong đồng chí tân binh phấn chấn, trẻ em, thao tác làm việc xốc vác tuy nhiên tính cách tương đối lẳng lơ một tý. Câu chuyện tôi kể trên đây cảy đi ra hồi tôi chạy bao nhiêu chuyến đột xuất mặt mày lối miền Tây. Con lối miền Tây dạo bước ấy đang được mùa mưa lũ, tuy nhiên địch cũng tấn công rát lắm; những quãng qua quýt khe qua quýt ngầm nhất là quãng cầu Đá Xanh, anh bà bầu giao thông vận tải đang được vật nhau với địch nhằm quyết lưu giữ tuyến đường lên biên thuỳ. Hôm ê trời một vừa hai phải tối, mưa loáng thoáng, tôi ở đái đoàn cỗ đi ra lối đứng đợi xe cộ mặt mày đầu dốc phiên bản Vang cháy. Một miếng ni lông gói cái võng mặc dù cắp mặt mày nách, cái đèn bấm đem lủng lẳng trước vùng ngực, tôi đứng hút thuốc lá lá phì phà với những vẻ thong dong, sảng khoái. Phải thưa, thực hiện anh bộ đội tài xế xuyên suốt mùa thô thanh lịch mùa mưa, loài người như vẫn gắn nhập chống lái được một phút thanh nhàn rỗi như vậy thiệt khan hiếm và quý hoá. Tôi cứ tréo chân tựa mặt mày gốc cây mặt mày lối, thở sương dung dịch vòng tròn trặn và nom vầng trăng khuyết mỏng dính manh tự con cái đôi mắt mộng mơ. Nhưng rồi chẳng được lâu. Tôi chính thức nóng bức ruột thấy xe pháo cứ lao qua quýt vun vút trước mặt mày như ngựa đua, thế tuy nhiên chẳng thấy đồng chí lái phụ tấn công xe cộ lên. Trời tối càng lâu, nỗi nóng bức ruột của tôi càng tăng. Tôi rất là lắng tai vẫn chẳng nghe giờ "Hát" thân thuộc. Tôi bực vượt lên đỗi! Giữa thời chiến, xe cộ bản thân chỉ việc vượt qua thiên hạ nửa khoanh bánh, Khi qua quýt phả qua quýt ngầm vẫn đầy đủ thanh nhàn. Hơn nữa, chuyến này, tôi vẫn dự tính tiếp tục chạy sớm, ship hàng sớm nhằm kịp trở lại giấu quanh xe cộ ở rừng xăng lẻ. Giấu xe cộ ở ê thiệt chắc chắn là, lại ngay gần điểm người chị ruột của tôi công tác làm việc. Tôi vẫn van luật lệ cung cấp bên trên, nhập chuyến hành trình sản phẩm này tiếp tục ghé thăm hỏi chị tôi. Chị tôi biên thư cứ phàn nàn:
- Đã rộng lớn tía năm không được bắt gặp cậu Lãm đấy!
Nhưng dầu sao này cũng chỉ là 1 trong việc riêng biệt. Tôi đang được bực và áy náy xe cộ ko lấy được sản phẩm hoặc bắt gặp trở quan ngại gì, thì đồng chí lái phụ tấn công xe cộ lên, kể từ bên dưới chân dốc, vẫn bóp bé inh ỏi như xe cộ chữa trị cháy. Mặc tôi gắt, đồng chí lẳng lặng trao phiếu sản phẩm mang đến tôi, hạnh phúc bịa đặt nhập vào cốp gói xôi lạc và một bi tấp nập nước lối. "Chúc anh chuồn như mong muốn nhé!" chàng trai phấn chấn tính nháy đôi mắt ranh mãnh, rồi phân phát mạnh đóng vai tôi một chiếc nhức điếng. Xong, chàng trai có được một chân nhảy xuống lối. Chuyến này, theo đuổi cắt cử của trung team, chỉ bản thân tôi chuồn. Tôi vẫn thông thường nhận 1 mình một đầu xe cộ. Đồng chí lái phụ thao tác làm việc ở trong nhà. Từ biệt tôi kết thúc, đồng chí phụ lái một vừa hai phải trải qua bao nhiêu bước vẫn trở lại cầm tay nện nhập cửa nhà xe cộ sầm sầm:
- Anh Lãm này, theo đuổi phiếu ship hàng, tôi kiểm lại thấy thiếu thốn một cái lốp. Tôi vẫn bắt anh kho ký nhận nhập vào phía rồi đó nhé!
- Được. - Tôi vấn đáp và đặc biệt đống ý về việc làm ấy.
- Còn một chiếc nữa, loại này còn có tuy nhiên nhưng mà ko ghi nhập phiếu...
- Còn gì nữa?
- Phía sau, với 1 người ngồi nhờ lên trên cầu Đá Xanh đấy.
Tôi kinh ngạc rất là, căn vặn vặn:
Xem thêm: hack roblox blox fruit trên điện thoại
- Sao cậu tự động hóa vô cách thức thế hử?
- Nguyên vì vậy này, anh ạ... Thế này...
Mặc mặc dù những nguyên nhân mang đến chuồn nhờ xe cộ đồng chí lái phụ trình diễn đều phải chăng, tôi vẫn phẫn uất đồng chí ấy. Tôi đoán tức thì loài người đang được ngồi sau ê chắc chắn là 1 trong cô nàng. Và, trước mặt mày tôi ngay tắp lự sinh ra cảnh tượng rất là thân quen mắt: một phía là loại vẻ nũng nịu của một cô gái ôm cái nón White đứng sát cửa ngõ xe cộ, một phía là những thắc mắc ẫm ờ của "anh tài phụ" của tôi đang được ngồi vắt vẻo nhập chống lái, một nụ cười cợt và một đốm dung dịch lá ló ra phía bên ngoài. Thế là đầy đủ tai sợ hãi mang đến tôi rồi! Tàn mang đến được mẩu truyện ấy thì xe cộ lên sớm làm thế nào được? Đồng chí tài xế phụ vẫn trở lại hâu phương kể từ khi nào là. Tôi vẫn tồn tại ngồi lăn tăn bao nhiêu giây. Xe chạy qua quýt từng nào tầm nguy nan tuy nhiên trong xe cộ lại sở hữu người chuồn nhờ? Nhưng đời nào lúc này bảo người tớ xuống chuồn bộ? Thôi được! Tôi đưa ra quyết định chuồn. Trước khi tháo máy. Tôi trở lại nom qua quýt tấm lưới Fe gắn sau sống lưng, chỉ thấy tối lần mò như hũ nút và hương thơm cao su thiên nhiên mới mẻ xông thanh lịch. Chẳng hiểu người khách hàng chuồn nhờ ngồi ở góc cạnh nào là.
- Ai ngồi nhập đó? - Tôi lên giờ, giọng căn vặn chẳng lấy gì thực hiện ôn tồn lắm.
Không nổi tiếng đáp. Chỉ thấy động lịch kịch Một trong những ck lốp ôtô ở hâu phương. Rồi lại nghe giờ kêu lục viên khẽ như gà con cái cựa nhập ổ. Tôi đoán mẩu truyện trao thay đổi đằm thắm tôi và đồng chí lái phụ, "người khách" vẫn nghe rõ rệt không còn, và lúc này thấy tôi lên giờ căn vặn, người ấy kinh hãi. Chắc người ấy đang được phấp phỏng kinh hãi tôi ko mang đến chuồn nhờ. Nhưng người này đó là ai?
- Có ai ngồi sau đó? - Tôi nói lại thắc mắc, phen này giọng hứng nóng bức rộng lớn.
- Tôi trên đây.. Tôi nhờ đồng chí lên trên cầu Đá Xanh một tẹo.
Quả tôi đoán chẳng sai. Rõ ràng giờ vấn đáp của một người thiếu nữ, một cô nàng, lời nói nhập lắm và đặc biệt điềm tĩnh, cứng cỏi nữa là không giống. Mặc, tôi vẫn căn vặn gặng:
- Đàn ông, hoặc đàn bà?
- Đàn ông!
- Thôi chuồn cô, xứng đáng lý tôi vẫn chào cô xuống, đó là xe cộ chở sản phẩm quân sự! Cô lên trên cầu Đá Xanh với việc gì?
- Em là người công nhân giao thông vận tải. Anh gì ban nãy vẫn coi minh chứng thư rồi. Em về bên trên đơn vị chức năng với chút việc.
Tôi căn vặn bừa một câu mang đến vui:
- Việc gì? Hay là cô chuồn thăm hỏi ck hoặc tình nhân.
- Em chuồn thăm hỏi tình nhân đấy.
Tôi bộp chộp nổ máy và nhập bụng cũng phân phát hoảng lên vì như thế loại cơ hội đàn bà ăn thưa đối đáp bạo gan nhường nhịn ấy. Nhưng nghe tiếng nói, chẳng cần giọng một lời nói đùa. hiểu đâu nhé, biết đâu cô tớ thưa thật?
o O o
- Các cậu ơi, hãy chịu thương chịu khó đợi một chút! - Đồng chí tài xế đang được kể chuyện ở khuất nhập bóng tối lên giờ lôi kéo. Mọi người đang được rét lòng mong muốn biết lý lịch cô nàng chuồn nhờ xe cộ. Họ cứ thực hiện tiếng ồn đôn đốc giục yêu cầu kể tiếp. Ngoài rừng vọng giờ suối chảy tràn bên trên đá và giờ song chim kêu rụt rè ở nhì góc rừng. Người kể chuyện khom sống lưng qua quýt góc ngoài tấm sạp nứa, hai con mắt nheo tít lại vì như thế sương, thổi tắt ngọn lửa xanh lơ cháy trong tâm địa cái ống sữa trườn. Căn lán phút chốc ngập trong bóng tối ăm ắp giờ động kỳ kỳ lạ của tối rừng. Câu chuyện lại được kể tiếp.
- Các đồng chí chớ nóng bức ruột vì như thế cô nàng. Hãy nhằm cô tớ ngồi đấy đằm thắm sản phẩm ck lốp ôtô...
Bây giờ, tôi kể xen vào một trong những mẩu truyện nhỏ, chuyện riêng biệt của tôi. Tôi với 1 người chị ruột thực hiện cán cỗ ở một phân tử giao thông vận tải quãng cầu Đá Xanh. Cách trên đây tư, năm năm, nhập tất cả chúng ta với đồng chí nào là hoặc chạy tuyến đường miền Tây, dĩ nhiên còn ghi nhớ cảnh tấp nập, tấp nập phấn chấn của công trường thi công thi công cầu Đá Xanh. Từ ngày đầu mới mẻ hé công trường thi công, chị Tính, chị tôi, vẫn xuất hiện. Chị tôi ở tổ đá. Những người đàn bà thực hiện đá tấp nập lắm, với hàng trăm ngàn cô. Trong tổ đá của chị ý tôi với 1 cô thương hiệu là Nguyệt. Phải, Nguyệt là trăng. Cái thương hiệu khá đẹp! Đấy là 1 trong cô học viên mới mẻ rời ghế ngôi nhà ngôi trường chuồn thiết kế miền Tây. Chị tôi coi Nguyệt như 1 cô em gái, đặc biệt yêu thương mến Nguyệt, tự lẽ cô tớ đặc biệt ngoan ngoãn ngoãn và tích đặc biệt. Bức thư nào là gửi về mang đến tôi, chị Tính cũng nói tới thương hiệu người đàn bà ấy, kể lể đầy đủ những đức tính chất lượng tốt rất đẹp. Rồi nhập một bức thư, chị tôi bảo: "Chị vẫn đo lường, vẫn nhằm mục tiêu cô Nguyệt bên trên này mang đến cậu. Trên đời khó khăn tìm kiếm ra một người đàn bà như thế!" Bức thư sau, chị tôi giục tôi lên "xem mặt", và nói: "Chị đã và đang thưa trực tiếp ý muốn của chị ý với cô ấy. Nó chỉ đỏ hỏn bừng mặt mày lên ko thưa gì. Nhưng lúc nào chị thì thầm về cậu, về loại chuyện cậu trốn ngôi nhà chuồn tuyển chọn quân nhân, cô tớ ngồi nghe đặc biệt chú ý. Cậu giành giật thủ lên tức thì nhé. Nguyệt nó đang dần mong muốn bắt gặp cậu. Chỉ cần thiết nhì người bắt gặp nhau một phen là kết thúc thôi!" Hồi ê, sau thời điểm đi dạo team, tôi thực hiện đồng chí tài xế phụ thông thường chạy những tuyến phố ngoài Bắc. Tôi cũng chuồn vài ba chuyến miền Tây, với né vào công trường thi công thăm hỏi chị Tính và cô Nguyệt, tuy nhiên ko bắt gặp cả nhì người. Trong những bức thư gửi mang đến chị tôi, tôi thông thường ghi chép thêm thắt song thắc mắc thăm hỏi Nguyệt và ý niệm hứa hứa hẹn bắt gặp Nguyệt. Chắc chắn Nguyệt sẽ tiến hành coi toàn bộ những lá thư của tôi gửi mang đến chị Tính nên vẫn nắm vững về tôi không nhiều nhiêu. Giữa vùng rừng núi hẻo lánh, một bức thư cho tới đều coi như của công cộng của người xem. Bẵng chuồn bao nhiêu năm, chị tôi về Hà Thành học tập. Rồi xẩy ra cuộc kháng chiến kháng Mỹ; tôi xuất ngũ rồi tái mét ngũ. Bao nhiêu lối sá miền Tây và miền Trung, địch phun đập dữ dội! Tôi còn chưa kịp lấy bà xã tuy nhiên mẩu truyện cô Nguyệt và những bức thư của chị ý Tính tôi vẫn quên kể từ lâu. Chị Tính tới trường ngay gần 2 năm lại trở lại tuyến phố miền Tây. Từ điểm rừng núi thân thuộc, chị lại biên thư mang đến tôi, phen này kể chuyện địch phun đập cầu Đá Xanh, chuyện những đơn vị chức năng giao thông vận tải quyết bảo đảm lối mang đến xe đua. Những chuyện ấy với tôi chẳng với gì quá xa lạ. Nhưng quái gở rất là, chị tôi thưa trái khoáy quyết Nguyệt vẫn ghi nhớ và đan đợi tôi. Qua bao nhiêu năm, với từng nào người căn vặn, tuy nhiên cô tớ đều vấn đáp vẫn trót hứa hẹn với 1 người rồi. Chị tôi cho thấy Nguyệt đang khiến ở ngầm, một điểm đặc biệt kịch liệt, vẫn ở ngay gần chị. Cô tớ giờ vẫn rộng lớn, càng ngoan ngoãn ngoãn, dũng mãnh và lại xinh rất đẹp hơn trước đây nữa ê.
Xem thêm: game sinh ton
Bình luận