viễn phương

Bách khoa toàn thư banh Wikipedia

Bạn đang xem: viễn phương

Viễn Phương, thương hiệu thiệt Phan Thanh Viễn (1 mon 5 năm 1928 - 21 mon 12 năm 2005), là đảng viên Đảng Cộng sản nước Việt Nam và là thi sĩ nước Việt Nam.

Viễn Phương

SinhPhan Thanh Viễn
1 mon 5, 1928
Mất21 mon 12, 2005 (77 tuổi)
Bút danhViễn Phương
Dân tộcKinh
Tư cơ hội công dân Việt Nam
Tác phẩm nổi bật"Viếng lăng Bác"
Giải thưởng nổi bậtHồ Chí Minh về văn học tập nghệ thuật

Tiểu sử[sửa | sửa mã nguồn]

Viễn Phương với quê gốc ở quận Tân Châu, tỉnh Châu Đốc (ngày ni là thị xã Tân Châu, tỉnh An Giang). Thuở nhỏ ông tới trường, cho tới Khi Cách mạng Tháng Tám bùng phát (1945), ông cho tới đầu quân và được xếp vô Chi group 23.

Chi group này hoạt động và sinh hoạt bên trên một địa phận to lớn thuộc đồng vì chưng sông Cửu Long. Từ xúc cảm với thiệt bên trên từng ngăn lối đánh nhau gian nan, những bài xích thơ của ông tiếp tục theo thứ tự Thành lập và hoạt động, và được đăng bên trên báo 'Tiếng Súng Kháng Địch', là tờ báo có một không hai của Khu 9 Nam Sở khi bấy giờ.

Năm 1952, Nam Sở tổ chức triển khai phần thưởng tổng kết văn học tập thẩm mỹ và nghệ thuật lấy thương hiệu Trao Giải Cửu Long, thì ngôi trường ca 'Chiến thắng Hòa Bình' của ông được xếp giải nhì về thơ.

Không lâu sau, Chi hội Văn nghệ Nam Sở tổ chức triển khai đại hội, ông được bầu vô Ban chấp hành. Năm 1954, cuộc kháng chiến chống Pháp kết thúc đẩy, ông được cắt cử về Thành Phố Sài Gòn hoạt động và sinh hoạt.

Về Thành Phố Sài Gòn, ông cút dạy dỗ học tập, thực hiện mướn lần sinh sống tuy nhiên việc làm đa số vẫn chính là sáng sủa tác văn thơ. Với cây bút hiệu Viễn Phương, ông thực hiện thơ và ghi chép truyện đăng bên trên một trong những tờ báo ở Thành Phố Sài Gòn như Nhân loại, Hừng sáng sủa, Công lý...

Xem thêm: google pixel 8

Do những nội dung bài viết với nội dung chống đối, năm 1960, ông bị ngôi nhà ráng quyền Thành Phố Sài Gòn bắt giam cầm tù ở Chí Hòa. Trong tù, ông vẫn nối tiếp thực hiện thơ.

Sau Khi rời khỏi tù (1962), ông rời Thành Phố Sài Gòn vô mặt trận Củ Chi nối tiếp đánh nhau và thực hiện thơ.

Sau sự khiếu nại 30 tháng bốn năm 1975, ông ngay tắp lự được bầu thực hiện Chủ tịch Hội Văn nghệ Giải phóng Thành phố Xì Gòn, Chủ tịch Hội liên hợp Văn học tập Nghệ thuật Thành phố Xì Gòn và được bầu vô Ban chấp hành Hội Nhà văn nước Việt Nam.

Ngoài cây bút danh Viễn Phương, ông còn lấy cây bút danh 'Đoàn Viễn' và cũng sáng sủa tác cả văn xuôi. Ông phổ biến với bài xích thơ 'Viếng lăng Bác' (Kim Son phổ nhạc) và được tiến hành giảng dạy dỗ ở ngôi trường phổ thông. Ông được tặng Trao Giải Nhà nước về Văn học tập thẩm mỹ và nghệ thuật năm 2001.

Nhà thơ Viễn Phương thất lạc ngày 21 mon 12 năm 2005 bên trên Thành phố Xì Gòn.

Con ông, PGS-TS Phan Thanh Bình hiện giờ đang là Ủy viên Trung ương Đảng - Giám đốc Đại học tập Quốc gia Thành phố Xì Gòn.

Tác phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

  • Chiến thắng Hòa Bình (trường ca, 1952)
  • Anh hùng mìn gạt (truyện ký, 1968)
  • Mắt sáng sủa học tập trò (thơ, 1970)
  • Nhớ điều chúc thư (trường ca, 1972)
  • Viếng lăng Bác (thơ, 1976). In vô luyện Như mây ngày xuân (1978)
  • Như mây ngày xuân (thơ, 1978)
  • Quê hương thơm địa đạo (truyện và ký, 1981)
  • Lòng u (truyện thiếu hụt nhi, 1982).
  • Sắc lụa Trữ La (truyện ngắn ngủi, 1988)
  • Phù rơi quê u (thơ, 1991)
  • Ngàn say mây White (truyện và ký, 1998)
  • Miền sông nước (truyện và ký, 1999)
  • Tháng bảy mưa ngâu (truyện và ký, 1999. Đã dịch quý phái giờ Anh)
  • Thơ với tuổi tác thơ (thơ thiếu hụt nhi, 2002)
  • Gió lắc hương thơm quỳnh (thơ, 2005)
  • Ngôi sao xanh rờn (truyện thiếu hụt nhi, 2003)
  • Hình bóng thương yêu thương (ký, 2005)

Nhận xét[sửa | sửa mã nguồn]

Thơ Viễn Phương và được nhiều thi sĩ biểu dương ngợi, vô số bại liệt có: Chế Lan Viên, Tô Hoài, Triệu Xuân, Nguyễn Xuân Nam, Mai Văn Tạo.[1]

Trích phán xét của phòng văn Mai Văn Tạo:

Xem thêm: nạp tốc chiến zalopay

Thơ Viễn Phương dễ dàng lưu giữ, nhiều xúc cảm, tuy nhiên không xẩy ra lụy, cách điệu nỗi nhức...Thơ ông lung linh hình bóng người phụ phái nữ miền Nam và Mẹ. nén tượng nhiều mặt mũi về người u cực kỳ đằm thắm, thắm thiết. Anh ghi chép thật nhiều bài xích thơ về Mẹ. Người u bên dưới gầm cầu, những người dân phụ phái nữ trong số đề lao, người phái nữ chiến sỹ quyết tử vô ngọn lửa, những phái nữ học viên Thành Phố Sài Gòn - Chợ Lớn "xuống đường" trong mỗi ngày "bão tố đô thành", người bà xã đánh nhau vô nội thành của thành phố, ck ở chiến khu vực, người u móc hầm nuôi lấp liếm cán cỗ, u trả lối những anh quân nhân - u ấy thưa những điều cực kỳ thiệt, như nhắn thăm dò, như điều thề nguyền quyết tử: "Để má ráng đuốc cút trước, gặp gỡ giặc má chúc ngọn đuốc xuống, những con cái ở sau biết tuy nhiên rời. Nếu bọn chúng phun má bị tiêu diệt, tức là bọn chúng thông báo những con" (Lời má Sáu).
...Thơ Viễn Phương nền nã, thì âm thầm, man mác, bâng khuâng, day dứt, ko gút đôi mắt, phức tạp, kênh kiệu, khoa ngôn. Hình hình họa này vô cuộc sống anh cũng nhìn thấy hóa học thơ. Không đợi cho tới Tiếng tù và vô sương tối, Hoa lộc bình trôi man mác tím, bông vệ sinh chén ngát nắng và nóng chiều hoặc Chòm xanh rờn điên điển nhuộm vàng mặt mũi nước... Một cái lá thô hanh hao vô rừng vắng tanh anh cũng tiến hành đấy cái thực, cái hỏng, cực kỳ thơ tuy nhiên thực, cực kỳ thực tuy nhiên thơ.[2]

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]